En écoutant le CD " Le temps des flamboyants " en ce début d’automne 2004, les souvenirs de " Ma Vie " d’antan me reviennent soudainement comme si c’était juste " hier, quand j’avais 20 ans " ! Je me voyais encore, étudiant expatrié, débarquer un jour d’automne 68 dans cette ville de Belgique, où le ciel était bas et il y tombait une pluie fine et froide. Le jardin public du bout de la rue des Augustins - dans lequel je traînais " mes premiers pas " - était couvert de feuilles de platanes mortes. " Que c’est triste Liège " en ce mois d’octobre, quand j’étais loin de tout. Ce dont je rêvais à ce moment là, c’est tout simplement de " retrouver (au plus vite) mon pays natal " (" Giấc mơ hồi hương ").
T.VT Tr ời mưa nhớ quê hương.Tr ời mưa nhỏ hạt nứơc buồn,Gác khuya thanh v ắng, vọng chuông bềnh bồng.Đ ường về xứ mẹ mênh mong,Xa chân vi ễn xứ nhīn trōng sương mờ.Gi ọt mưa từng hạt rơi đềuTh ỏang nghe vẫn ngỡ than chiều khói lam,Quê h ương có bóng dừa xanh,Có b ờ biển mặn, có đŕn chim oanh,Tr ời mưa những hạt rơi nhanhTh ắm đời viển xứ , đęm thanh u hoŕi.Thu tha h ươngThu v ừa đến lá vàng rơi rụng,Tôi tha hu ơng như lá xa cành.Lá vàng ph ủ kín đường mōn,Lōng tōi cō quạnh như ngàn lá bay. Lá lìa cành lá v ề nguồn cội,Tôi tha hu ơng lōng những u hoài.Cõ cây cōn có c ội nguồn,Lãng du há l ẽ quên mình lãng duT.VT (68) |